
Web2 là mô hình internet chủ đạo mà chúng ta đang sử dụng, dựa trên kiến trúc máy chủ tập trung, nổi lên sau thời kỳ bong bóng dot-com vỡ vào đầu những năm 2000. Web2 đánh dấu sự chuyển đổi lớn từ các trang web tĩnh sang nội dung động, tương tác, cho phép người dùng không chỉ tiêu thụ mà còn có thể tạo ra và chia sẻ nội dung. Trong hệ sinh thái Web2, các tập đoàn công nghệ lớn như Google, Facebook (Meta) và Amazon giữ vai trò trung tâm trong cung cấp dữ liệu và dịch vụ, đồng thời kiểm soát dữ liệu người dùng cũng như chính sách hoạt động của nền tảng.
Khái niệm Web2 xuất hiện lần đầu vào năm 1999 khi Darcy DiNucci đề cập đến “Web 2.0”. Đến năm 2004, Web2 trở nên phổ biến rộng rãi nhờ Hội nghị Web 2.0 do Tim O'Reilly tổ chức. Web2 thể hiện bước tiến của internet từ các trang HTML tĩnh sang nội dung động, nơi mạng xã hội, nội dung do người dùng tạo ra và dịch vụ đám mây trở thành đặc trưng nổi bật của giai đoạn này. Sự phát triển mạnh mẽ của smartphone và internet di động càng thúc đẩy Web2 hình thành hệ sinh thái internet tập trung vào ứng dụng ngày nay.
Về cơ chế hoạt động, Web2 chủ yếu dựa vào kiến trúc máy chủ tập trung. Người dùng gửi yêu cầu lên máy chủ thông qua trình duyệt hoặc ứng dụng, máy chủ xử lý và trả về dữ liệu hoặc dịch vụ. Dữ liệu người dùng được lưu trữ tại trung tâm dữ liệu của nhà cung cấp, nơi họ phân tích dữ liệu này nhằm nâng cao trải nghiệm đồng thời sử dụng cho mục đích thương mại, chủ yếu thông qua quảng cáo. Các hệ thống xác thực và phân quyền cho phép nền tảng kiểm soát truy cập tới từng loại tài nguyên; API giúp các ứng dụng tích hợp, tạo nên hệ sinh thái internet liên kết chặt chẽ.
Tuy đem lại sự tiện nghi vượt trội trong truy cập thông tin và kết nối xã hội, Web2 cũng đối mặt với nhiều rủi ro. Quyền riêng tư dữ liệu ngày càng trở thành vấn đề khi thông tin người dùng tập trung ở một số tập đoàn công nghệ lớn và thường bị sử dụng cho mục đích thương mại mà người dùng khó kiểm soát. Kiến trúc tập trung cũng tạo ra nguy cơ “điểm lỗi duy nhất” – khi máy chủ lõi gặp sự cố hoặc bị tấn công sẽ dẫn đến gián đoạn dịch vụ trên quy mô lớn. Thêm vào đó, quyền lực tập trung của nền tảng làm tăng lo ngại về kiểm duyệt và kiểm soát nội dung, khi nền tảng có thể đơn phương quyết định nội dung nào được hiển thị hoặc tài khoản nào tiếp tục tồn tại. Khi quá trình số hóa diễn ra sâu rộng hơn, các nguy cơ an ninh mạng như rò rỉ dữ liệu và đánh cắp danh tính cũng ngày càng nghiêm trọng.
Web2 là giai đoạn quan trọng trong quá trình phát triển internet, biến internet từ công cụ truy vấn thông tin thành nền tảng kết nối xã hội và thương mại số. Dù đối mặt với nhiều thách thức, Web2 vẫn liên tục đổi mới, tích hợp công nghệ mới để nâng cao trải nghiệm người dùng. Tuy nhiên, trước các vấn đề về tập trung hóa, thế hệ kiến trúc internet tiếp theo – Web3 – đang tìm cách khắc phục bằng công nghệ phi tập trung, hướng tới sự chuyển đổi mô hình cho hệ sinh thái internet trong tương lai.


